Nội Dung
Trong 3 năm qua, gần 70% chuyến bay tôi đi bị trễ ít nhất 45 phút, trong đó hơn một nửa delay từ 60 phút trở lên. Đây không chỉ là những con số khô khan, mà là câu chuyện về cảm xúc, sự tin tưởng và trải nghiệm của hành khách.
Với nhiều người, một tiếng đồng hồ không dài. Nó có thể là thời gian cho một bữa ăn, một giấc ngủ trưa hay một tập phim. Nhưng khi thời gian đó trôi qua ở sân bay, giữa trạng thái chờ đợi và thiếu thông tin, nó trở nên nặng nề hơn rất nhiều.
Là người thường xuyên bay nội địa, trung bình 15–20 chuyến mỗi năm, tôi đã trải qua nhiều lần chờ đợi mệt mỏi. Thống kê cá nhân cho thấy gần 70% chuyến bay của tôi bị trễ ít nhất 45 phút, trong đó quá nửa delay một tiếng hoặc hơn. Điều này không còn là sự trùng hợp, mà phản ánh tình trạng phổ biến của một số hãng hàng không trong nước.
Một giờ delay đồng nghĩa với một giờ tôi không thể làm gì khác:
Không thể rời cổng chờ vì sợ bị gọi tên bất ngờ.
Không thể tập trung làm việc vì không gian ồn ào, thiếu tiện nghi.
Nếu đi cùng trẻ em, đó là một giờ vất vả để giữ các bé không cáu gắt.
Nếu đi cùng người lớn tuổi, đó là một giờ lo lắng cho sức khỏe của họ.
Và quan trọng nhất, đó là một giờ làm đảo lộn mọi kế hoạch đã sắp xếp trước.
Tôi từng đặt chuyến bay lúc 7h sáng từ Hà Nội vào TP HCM để kịp họp lúc 10h. Kế hoạch ban đầu: hạ cánh lúc 8h30, đến nơi lúc 9h – dư thời gian chuẩn bị. Nhưng sau ba lần lùi giờ, máy bay cất cánh lúc 8h15 và tôi gần như lao thẳng từ sân bay vào phòng họp. Cảm giác vừa mệt mỏi, vừa áy náy vì đến sát giờ hẹn là điều không ai muốn.
Delay không chỉ ảnh hưởng đến công việc và lịch trình, mà còn làm giảm sự chuyên nghiệp. Tôi hiểu rằng trễ chuyến có thể xảy ra vì thời tiết, lý do kỹ thuật hay an toàn bay. Tuy nhiên, điều gây khó chịu nhất lại là cách các hãng hàng không xử lý khi sự cố xảy ra.
Nhiều lần máy bay bị trễ, thông tin tôi nhận được chỉ là một câu ngắn gọn qua loa phát thanh:
“Chuyến bay sẽ khởi hành muộn 60 phút do lý do khai thác.”
Không lời xin lỗi, không giải thích rõ ràng, không hỗ trợ nước uống hay phiếu ăn. Sự thiếu minh bạch và đồng cảm khiến hành khách cảm thấy mình bị bỏ rơi trong chính hành trình đã mua vé.
Dần dần, nhiều người mặc nhiên xem delay là “bình thường mới” của hàng không giá rẻ, và chấp nhận một cách thụ động.
Tôi cũng vậy. Giờ đây, mỗi lần đặt vé, tôi luôn chuẩn bị tinh thần delay. Tôi cộng thêm ít nhất một tiếng vào mọi lịch trình, thủ sẵn sách, sạc dự phòng, đồ ăn nhẹ và playlist nhạc.
Nhưng đây không phải là điều nên chấp nhận. Hành khách không nên phải tự xoay xở trong khi trách nhiệm chính thuộc về hãng hàng không.
Tôi từng bay từ Canada về Việt Nam. Mọi thứ diễn ra chính xác đến từng phút: boarding đúng giờ, cất cánh đúng giờ. Sự chuyên nghiệp và tôn trọng hành khách ở đây khiến tôi hiểu rõ giá trị của việc “bay đúng giờ”.
Trở lại với các chuyến bay nội địa, tôi chỉ mong hãng hàng không minh bạch hơn khi delay:
Thông báo rõ ràng và kịp thời.
Có lời xin lỗi chính thức.
Hỗ trợ nước uống hoặc phiếu ăn.
Những hành động nhỏ này có thể giảm bớt sự khó chịu và giữ được lòng tin của hành khách.
Trễ chuyến không chỉ là vấn đề thời gian. Nó còn là câu chuyện về cảm xúc, sự tin tưởng và cách hành khách được đối xử. Khi delay trở thành thói quen, trải nghiệm bay sẽ mãi gắn với cảm giác mệt mỏi và bất an.
Chiều nay, tôi có chuyến bay từ Hà Nội vào TP HCM, dự kiến cất cánh lúc 13h. Trong lòng vẫn còn chút hồi hộp và hy vọng rằng lần này sẽ không bị trễ.
Với những người bay thường xuyên như tôi, điều mong muốn không chỉ là đến đúng nơi, mà là được bay đúng giờ – như lời hứa ghi trên tấm vé.
Xem thêm: